
Buổi chiều trước khi đi (ngày 15/10 dương, tức 19/09 âm), một mình tôi sau khi O Hương chuẩn bị đồ lễ cho tôi, tôi lên nghĩa địa - nơi an nghỉ của dòng họ nhà tôi. Tôi lên đây là để xin phép mời các cố, các ông ... cùng chúng tôi ra Thanh Hóa nhập hồn. Đầu tiên tôi mời cố ông Lê Phức, cố bà Tăng Thị Bẹp trước rồi mới đến lần lượt là ông Lê Duy, Lê Chiến, tiếp đến là 2 chú Lê Tuấn và Lê Quang, tiếp nữa tôi mời cha tôi, cuối cùng tôi cũng mời con của chú Tình. Xong phần việc mời linh hồn phần âm trên nghĩa địa xong, tôi về nhà thắp nhang khấn lễ tiếp và đồng thời mời luôn em tôi (vì em tôi không nằm trên đó nên phải mời riêng). Đến tối sau khi O Hương thu xếp mọi việc xong, chúng tôi ăn cơm tối và nghỉ ngơi để chờ xe đón đi.
Đến 1h kém sáng ngày 20/09 âm tôi và O lên xe Dũng Hường. Dọc đường còn có thêm 8 người đi cùng và tôi cũng rủ thêm em gái kết nghĩa của tôi đi luôn (vì nó mất bố từ nhỏ nên rất muốn được gặp bố). Xe bắt đầu xuất phát lúc 1h hơn.
Sau hơn 4 tiếng đồng hồ, đến 5h 20 chúng tôi đã tới nơi. Vì vẫn còn sớm nên khung cảnh lúc đó khá yên tĩnh. Trước khi đi ai cũng nghĩ nhà mà có thể gọi hồn được phần âm chắc to lắm, giàu lắm, không ngờ đập vào mắt mọi người là một ngôi nhà bình dị như bao nhà nông thôn khác. Nghe nói bà gọi hồn tên Loan và đã làm việc này đã hơn 2 mươi mấy năm rồi. Ai cũng thắc mắc sao bà không làm lại cái nhà cho khang trang tí mà lại ở cái nhà bình thường thế này.
Xuống xe, chúng tôi tập trung lại để chuẩn bị ăn sáng. Ăn xong cũng đã hơn 6h, chúng tôi phải đợi 1 lúc sau mới có thể vào làm lễ được.
Đến hơn 8h sáng, tất cả chuẩn bị để bắt đầu. Mỗi người ai nấy đều phải viết lên 1 mảnh giấy tên người cần gọi hồn và địa chỉ nơi an nghỉ của họ.
Bắt đầu nhà đầu tiên, nhà này có tới 13 vong lận (tức 13 linh hồn), Mọi người ai nấy đều hồi hộp chờ đợi linh hồn đầu tiên nhập vào bà Loan. Sau 1 hồi cũng khá lâu, linh hồn đầu tiên mới nhập vào bà Loan. Tất cả cử chỉ, điệu bộ giọng nói lúc này đều là của linh hồn. Bà Loan người Thanh Hóa, nói giọng Thanh nhưng khi hồn nhập nói giọng xứ Hà Tĩnh mình. Có hồn khi chết vì bị đâm ngay giữa tim nên khi lên cũng kêu: "con đau lắm mẹ, đau lắm, đau chổ ni, chổ tim đây này". Người mẹ ngồi đó cùng chị gái của linh hồn như nghẹn thở. Không thể kìm nổi, người mẹ đã òa khóc vì thương con, người chị cũng khóc theo. Ôi... thật như trong mơ vậy.
Khi linh hồn này nhập xong, đến lượt hồn khác cho đến khi hết 1 nhà là đã hơn 12h.
Trong đoàn tôi là người duy nhất có tang mới (tức tang chưa hết ngày chịu tang) nên tôi không thể vào cùng mới mọi người được, chỉ đứng bên khung cửa sổ xem. Vì nếu tôi vào sẽ rất khó cho gọi hồn các linh hồn lên. Tôi đành chờ. Đến khi tôi cố gắng thử vào cho biết thì 1 hồn nói với người nhà: " Ông không nói được nữa, trong phòng có người trần dơ lắm, bẩn lắm", lúc đó lập tức ai cũng nhìn tôi, tôi hiểu ý và hoảng hồn đi ra ngoài. Tôi hiểu không phải tôi dơ bẩn chi mà chỉ là tôi mới có tang của cha nên người âm rất kỵ thôi.
Phải đến chiều tối, lúc đó là khoảng hơn 18h mới đến lượt gia đình tôi. Trước khi đi tôi cũng đã chuẩn bị trước điện thoại để ghi lại khoảnh khắc này nên giờ tôi chỉ kể qua ở đây thôi, còn cụ thể thế nào xem clip sẽ biết. Và dưới đây là những gì tôi ghi lại được:
1. Cố ông: Lê Phức.
2. Cố bà: Tăng Thị Bẹp.
3. Ông Lê Tư Thuấn .
4. Ông Lê Duy.
5. Cha tôi: Lê Đình Thành.
6. Con của O Hương.
7. Con của chú Tình.
8. Em trai út của tôi.
Chúng tôi trở về khi tất cả các gia đình khác đã xong. Lúc đó đã 5h sáng ngày 21/09 âm. Dọc đường đi mọi người bàn tán về những linh hồn, lúc này vì phải thức suốt cả chuyến đi nên lên xe là ngủ đến gần sáng khi xe dừng tại Thạch Hà ăn sáng. Ăn xong chúng tôi về đến nhà.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Cảm ơn bạn đã nhận xét cho bài viết này của Đức Long...!